y
Chưa già đã lẫn cứ hay quên
Tuổi chỉ vừa chừng mấy bó trên
Lẩm cẩm như bà Năm xóm nọ
Lơ ngơ tựa cụ Tám nhà bên
Thà rằng ngớ ngẩn bao người phúc
Có lẽ khù khờ lắm kẻ hên
Khỏi nhớ chi đời nhiều giả dối
Rồi nhìn thế sự suốt ngày rên
y
Tiễn gót con đi dạ não nề
Từ nay cách biệt mấy sơn khê
Sông ngăn lắm ngả khôn đường kiếm
Núi cách nhiều thoai chẳng lối về
Đợi, ngóng xuân sang tầm mắt mỏi
Mong, chờ hạ đến trái tim tê
Thời gian bước vội giùm ta nhé
Để mái đầu xanh, bạc cận kề
y
Đời người vất vả sống gieo neo
Khốn khổ lao đao với kiếp nghèo
Vách đất gần hư vì chửa trám
Nhà tranh sắp đổ bởi chưa kèo
Thương con mấy đứa thân còm cỏi
Xót trẻ dăm thằng mặt bủng beo
Giấy rách giữ lề cho thật thẳng
Điều lành việc phải cứ làm theo
y
Hào hùng nước Việt lắm thư anh
Nhớ mãi muôn đời đọng sử xanh
Tướng giỏi Lê Hoàn bình giặc Tống
Binh ròng Nguyễn Huệ phá quân Thanh
Tai nghe gấm vóc rơi vài mảnh
Mắt thấy giang san đổ mấy thành
Hổ thẹn tiền nhân công khó nhọc
Đau lòng hậu bối nhục oai danh
y
Tảng sáng hơi sương đọng lá cành
Thân gầy mảnh dẻ dáng mong manh
Hoa hồng hé nụ hương thơm ngát
Cánh trắng khoe xiêm sắc dịu lành
Nước đọng lòng không vương tánh xấu
Ao tù dạ chẳng vướng mùi tanh
Trải bao giông tố đời phiêu bạt
Vẫn vững lòng tin mãi đợi anh
y
Ta đây vốn chẳng thích làm thơ
Chỉ ngại hao tâm lại tốn giờ
Sáng tối đăm chiêu đầu choáng váng
Trưa chiều ngớ ngẩn mặt bơ phờ
Thất ngôn thể nọ làm chưa khéo
Lục bát vần kia viết vụng vờ
Cố gắng từ nay năng luyện tập
Để người chớ nghĩ tớ tay mơ
y
Biết đến bao giờ được thảnh thơi
Khi tâm vẫn cố chạy theo đời
Tham sân chẳng bỏ lòng luôn nghĩ
Oán hận không từ dạ khó ngơi
Phú quý mây trôi cơn mộng hão
Vinh hoa gió thoảng giấc mơ hời
An nhiên tự tại đầu không bận
Nhẹ nhõm lòng vui thế đủ rồi
y
Giấc mộng Nam Kha chợt kéo về
Đưa hồn vượt khỏi bến bờ mê
Nương mây dạ mát tan hờn dỗi
Cưỡi gió lòng vui giảm tái tê
Thế thái từ đây xin bớt bận
Nhân tình dạo đó ngẫm thêm ghê
Ngao du khắp chốn trời non nước
Tự tại tiêu dao thoát não nề
y
Lẩn quẩn vòng kia tự dính vào
Đeo đầu khó gỡ biết ra sao
Rươm mi nỗi hận lòng chua chát
Ngấn lệ cơn sầu dạ đớn đau
Lấp biển nam nhi trùm chí cả
Che trời hán tử trổ tài cao
Công danh sự nghiệp cần đi trước
Hữu phận duyên tình sẽ đến sau
y
Đi tìm hạnh phúc đã bao lâu
Khổ nhọc trăm bề chẳng thấy đâu
Bể rộng giong buồm đua sóng dữ
Non cao quảy gánh vượt rừng sâu
Phong Ba ngục tối vùi cơn hận
Dũ Lý thành xưa ngậm nỗi sầu
Tiếp tục hành trình không nệ khó
Chân trời ước nguyện sẽ gần mau
y
Một tháng Tư Đen lại đã về
Trời sầu nhỏ lệ ướt lê thê
Mây giăng mấy cuộn buồn man mác
Gió thổi từng hồi lạnh tái tê
Uất hận ngàn năm lòng vẫn nhớ
Căm hờn vạn kiếp dạ còn ghi
Mong sao tổ quốc ngày sum họp
Rạng rỡ niềm vui hết não nề
y
Thất ngôn bát cú khó gì đâu
Chỉ tám câu thôi lại nhức đầu
Mở cuộc phần đề đi quá chậm
Theo đuôi khúc thực viết chưa sâu
Sau là luận việc tuy không dễ
Kế đến kết bài chẳng mấy lâu
Đối, luật, âm, vần mà hiểu rõ
Thì thơ bát cú khó gì đâu
y
Ai người tri kỷ hiểu nàng Thơ
Hãy ghé vào đây chớ hững hờ
Xướng, họa đôi vần thôi kẻ đợi
Đề, ghi mấy chữ kẻo người chờ
Ngâm thơ vịnh nguyệt lòng khoan khoái
Ngắm cảnh xem hoa dạ thẩn thờ
Bá, Tử* đời này mong hạnh ngộ
Cho tròn nguyện ước thỏa tình mơ
y
Nửa mảnh giang sơn sớm đổi đời
Nhiều năm trở lại thấy chơi vơi
Đường xưa đĩ điếm đua tay gọi
Lối cũ ma cô gắng sức mời
Đạo đức tàn suy thầy bán chữ
Tư duy hỗn độn trẻ văng lời
Bon chen cuộc sống đầy vô vọng
Chủ nghĩa tan hoang bánh vẽ vời
y
Dòng đời cứ chảy mãi không ngưng
Quả lắc thời gian đánh chẳng ngừng
Tích tắc dăm hồi chuông gõ “boóng”
Kinh coong mấy bận tiếng vang “tưng”
Tương lai trước mặt cần mơ tới
Quá khứ sau lưng phải bỏ dừng
Hiện tại xoay vòng như thác đổ
Ai nào biết được thịnh, suy, hưng?
y
Mới học thơ đường chả bấy lâu
Bao nhiêu luật lệ khiến đau đầu
Niêm, từ, đối, vận cần xem kỹ
Lỗi, ý, câu, vần phải hiểu sâu
Giũa sắt ra công lòng chẳng nản
Mài kim gắng sức dạ không sầu
Bây giờ khổ nhọc ngày sau sẽ
Toại chí hoài mơ thỏa nguyện cầu
o
Rồng vàng ẩn hiện chốn triều ca
Thái Tổ dời đô đến Đại La
Ruộng tốt phì nhiêu bao xã tắc
Non cao hiểm trở bọc sơn hà
Văn quan đạo mạo mang đai ngọc
Võ tướng oai phong giữ thẻ ngà
Đại Việt từ đây càng vững mạnh
Bình Chiêm phá Tống trải phong ba
o
Hồng Môn dạ yến hãm anh hào
Tóc bạc mưu thâm kế độc sao
Giữa tiệc quăng ly làm hiệu lệnh
Sau màn gõ nhịp phục binh đao
Vung gươm Hạng Bá dùng thân đỡ
Múa kiếm Hạng Trang sấn bước vào
Trợn mắt Phàn quân ngồi xẻ thịt
Đau lòng Phạm lão chặt quỳnh dao
o
Hồng Câu ước thệ bỏ binh đao
Sở Hán từ nay cởi chiến bào
Cạn chén hàn huyên bao chuyện nói
Nâng ly chúc tụng những lời chào
Dòng Lưu quyến thuộc liền trao trả
Họ Hạng tù nhân sẽ giải giao
Bội tín đem quân truy đuổi tận
Ô Giang tự vẫn ngẩng đầu cao
o
Thân nghèo bụng chứa lắm huyền cơ
Cố học binh thư xóa phận mờ
Thất thế nên nhờ người phiếu mẫu
Vô thời phải cúi khố thằng khờ
Đăng đàn bái tướng tròn cơn mộng
Lãnh ấn cầm quân trọn giấc mơ
Quyết chí tranh hùng vì Hán chúa
Lầm mưu Lữ Hậu vết hoài nhơ
o
Hạng Vũ danh lừng khắp bốn phương
Tài cao bắc đẩu quỷ thần nhường
Giang tay cử đỉnh xem hơi nhẹ
Bạt kiếm dời non thấy cũng thường
Dáng hổ oai phong xông chiến trận
Thân rồng dũng mãnh đột sa trường
Hàm Dương rực lửa trời u sắc
Bá nghiệp tan tành mộng đế vương
Chưa già đã lẫn cứ hay quên
Tuổi chỉ vừa chừng mấy bó trên
Lẩm cẩm như bà Năm xóm nọ
Lơ ngơ tựa cụ Tám nhà bên
Thà rằng ngớ ngẩn bao người phúc
Có lẽ khù khờ lắm kẻ hên
Khỏi nhớ chi đời nhiều giả dối
Rồi nhìn thế sự suốt ngày rên
y
Tiễn gót con đi dạ não nề
Từ nay cách biệt mấy sơn khê
Sông ngăn lắm ngả khôn đường kiếm
Núi cách nhiều thoai chẳng lối về
Đợi, ngóng xuân sang tầm mắt mỏi
Mong, chờ hạ đến trái tim tê
Thời gian bước vội giùm ta nhé
Để mái đầu xanh, bạc cận kề
y
Đời người vất vả sống gieo neo
Khốn khổ lao đao với kiếp nghèo
Vách đất gần hư vì chửa trám
Nhà tranh sắp đổ bởi chưa kèo
Thương con mấy đứa thân còm cỏi
Xót trẻ dăm thằng mặt bủng beo
Giấy rách giữ lề cho thật thẳng
Điều lành việc phải cứ làm theo
y
Hào hùng nước Việt lắm thư anh
Nhớ mãi muôn đời đọng sử xanh
Tướng giỏi Lê Hoàn bình giặc Tống
Binh ròng Nguyễn Huệ phá quân Thanh
Tai nghe gấm vóc rơi vài mảnh
Mắt thấy giang san đổ mấy thành
Hổ thẹn tiền nhân công khó nhọc
Đau lòng hậu bối nhục oai danh
y
Tảng sáng hơi sương đọng lá cành
Thân gầy mảnh dẻ dáng mong manh
Hoa hồng hé nụ hương thơm ngát
Cánh trắng khoe xiêm sắc dịu lành
Nước đọng lòng không vương tánh xấu
Ao tù dạ chẳng vướng mùi tanh
Trải bao giông tố đời phiêu bạt
Vẫn vững lòng tin mãi đợi anh
y
Ta đây vốn chẳng thích làm thơ
Chỉ ngại hao tâm lại tốn giờ
Sáng tối đăm chiêu đầu choáng váng
Trưa chiều ngớ ngẩn mặt bơ phờ
Thất ngôn thể nọ làm chưa khéo
Lục bát vần kia viết vụng vờ
Cố gắng từ nay năng luyện tập
Để người chớ nghĩ tớ tay mơ
y
Biết đến bao giờ được thảnh thơi
Khi tâm vẫn cố chạy theo đời
Tham sân chẳng bỏ lòng luôn nghĩ
Oán hận không từ dạ khó ngơi
Phú quý mây trôi cơn mộng hão
Vinh hoa gió thoảng giấc mơ hời
An nhiên tự tại đầu không bận
Nhẹ nhõm lòng vui thế đủ rồi
y
Giấc mộng Nam Kha chợt kéo về
Đưa hồn vượt khỏi bến bờ mê
Nương mây dạ mát tan hờn dỗi
Cưỡi gió lòng vui giảm tái tê
Thế thái từ đây xin bớt bận
Nhân tình dạo đó ngẫm thêm ghê
Ngao du khắp chốn trời non nước
Tự tại tiêu dao thoát não nề
y
Lẩn quẩn vòng kia tự dính vào
Đeo đầu khó gỡ biết ra sao
Rươm mi nỗi hận lòng chua chát
Ngấn lệ cơn sầu dạ đớn đau
Lấp biển nam nhi trùm chí cả
Che trời hán tử trổ tài cao
Công danh sự nghiệp cần đi trước
Hữu phận duyên tình sẽ đến sau
y
Đi tìm hạnh phúc đã bao lâu
Khổ nhọc trăm bề chẳng thấy đâu
Bể rộng giong buồm đua sóng dữ
Non cao quảy gánh vượt rừng sâu
Phong Ba ngục tối vùi cơn hận
Dũ Lý thành xưa ngậm nỗi sầu
Tiếp tục hành trình không nệ khó
Chân trời ước nguyện sẽ gần mau
y
Một tháng Tư Đen lại đã về
Trời sầu nhỏ lệ ướt lê thê
Mây giăng mấy cuộn buồn man mác
Gió thổi từng hồi lạnh tái tê
Uất hận ngàn năm lòng vẫn nhớ
Căm hờn vạn kiếp dạ còn ghi
Mong sao tổ quốc ngày sum họp
Rạng rỡ niềm vui hết não nề
y
Thất ngôn bát cú khó gì đâu
Chỉ tám câu thôi lại nhức đầu
Mở cuộc phần đề đi quá chậm
Theo đuôi khúc thực viết chưa sâu
Sau là luận việc tuy không dễ
Kế đến kết bài chẳng mấy lâu
Đối, luật, âm, vần mà hiểu rõ
Thì thơ bát cú khó gì đâu
y
Ai người tri kỷ hiểu nàng Thơ
Hãy ghé vào đây chớ hững hờ
Xướng, họa đôi vần thôi kẻ đợi
Đề, ghi mấy chữ kẻo người chờ
Ngâm thơ vịnh nguyệt lòng khoan khoái
Ngắm cảnh xem hoa dạ thẩn thờ
Bá, Tử* đời này mong hạnh ngộ
Cho tròn nguyện ước thỏa tình mơ
y
Nửa mảnh giang sơn sớm đổi đời
Nhiều năm trở lại thấy chơi vơi
Đường xưa đĩ điếm đua tay gọi
Lối cũ ma cô gắng sức mời
Đạo đức tàn suy thầy bán chữ
Tư duy hỗn độn trẻ văng lời
Bon chen cuộc sống đầy vô vọng
Chủ nghĩa tan hoang bánh vẽ vời
y
Dòng đời cứ chảy mãi không ngưng
Quả lắc thời gian đánh chẳng ngừng
Tích tắc dăm hồi chuông gõ “boóng”
Kinh coong mấy bận tiếng vang “tưng”
Tương lai trước mặt cần mơ tới
Quá khứ sau lưng phải bỏ dừng
Hiện tại xoay vòng như thác đổ
Ai nào biết được thịnh, suy, hưng?
y
Mới học thơ đường chả bấy lâu
Bao nhiêu luật lệ khiến đau đầu
Niêm, từ, đối, vận cần xem kỹ
Lỗi, ý, câu, vần phải hiểu sâu
Giũa sắt ra công lòng chẳng nản
Mài kim gắng sức dạ không sầu
Bây giờ khổ nhọc ngày sau sẽ
Toại chí hoài mơ thỏa nguyện cầu
o
Rồng vàng ẩn hiện chốn triều ca
Thái Tổ dời đô đến Đại La
Ruộng tốt phì nhiêu bao xã tắc
Non cao hiểm trở bọc sơn hà
Văn quan đạo mạo mang đai ngọc
Võ tướng oai phong giữ thẻ ngà
Đại Việt từ đây càng vững mạnh
Bình Chiêm phá Tống trải phong ba
o
Hồng Môn dạ yến hãm anh hào
Tóc bạc mưu thâm kế độc sao
Giữa tiệc quăng ly làm hiệu lệnh
Sau màn gõ nhịp phục binh đao
Vung gươm Hạng Bá dùng thân đỡ
Múa kiếm Hạng Trang sấn bước vào
Trợn mắt Phàn quân ngồi xẻ thịt
Đau lòng Phạm lão chặt quỳnh dao
o
Hồng Câu ước thệ bỏ binh đao
Sở Hán từ nay cởi chiến bào
Cạn chén hàn huyên bao chuyện nói
Nâng ly chúc tụng những lời chào
Dòng Lưu quyến thuộc liền trao trả
Họ Hạng tù nhân sẽ giải giao
Bội tín đem quân truy đuổi tận
Ô Giang tự vẫn ngẩng đầu cao
o
Thân nghèo bụng chứa lắm huyền cơ
Cố học binh thư xóa phận mờ
Thất thế nên nhờ người phiếu mẫu
Vô thời phải cúi khố thằng khờ
Đăng đàn bái tướng tròn cơn mộng
Lãnh ấn cầm quân trọn giấc mơ
Quyết chí tranh hùng vì Hán chúa
Lầm mưu Lữ Hậu vết hoài nhơ
o
Hạng Vũ danh lừng khắp bốn phương
Tài cao bắc đẩu quỷ thần nhường
Giang tay cử đỉnh xem hơi nhẹ
Bạt kiếm dời non thấy cũng thường
Dáng hổ oai phong xông chiến trận
Thân rồng dũng mãnh đột sa trường
Hàm Dương rực lửa trời u sắc
Bá nghiệp tan tành mộng đế vương